Chúng ta không chiến thắng, nhưng đã có một trận đấu tuyệt vời. Và hôm nay, như vậy là quá đủ cho những trái tim yêu bóng đá Tâm Dược.
Giấc mơ chạm tay vào chiếc cúp vàng dang dở. Cũng có nhiều sự tiếc nuối, nhưng đó là sự tiếc nuối trong niềm tự hào, dành cho những chiến binh áo đỏ – chiến đấu kiên cường cho đến tận phút chót.
Trong cuộc sống, kẻ mạnh giành chiến thắng trước kẻ yếu là chuyện quá đỗi bình thường. Nhưng trong bóng đá thì lại khác, phần thắng không phải bao giờ cũng thuộc về kẻ mạnh, có rất nhiều đội bóng bị xem là yếu hơn lại giành chiến thắng trước những đối thủ được đánh giá là có thực lực trội hơn hẳn.
Cuối cùng, nỗ lực của mỗi cầu thủ đều là cố gắng đưa bóng vào lưới đối phương để dành chiến thắng, nhưng mỗi bàn thắng ấy lại khiến các cđv xuyến xao và trải qua nhiều cung bậc cảm xúc từ nghẹt thở đến vỡ òa trong niềm hạnh phúc hay bỗng dưng có vài giọt nước mắt lăn trên gò má mà không kìm nén nổi.
Có lẽ với tất cả cđv Tâm Dược, trận đấu vừa rồi là một trận đấu quá nhiều điều để nhớ. Đặc biệt, màu áo đỏ sáng bừng giữa màu xanh sân cỏ – một hình ảnh kiêu hãnh từ những con tim yêu bóng đá nồng nàn.
“Thua cũng không thấy buồn” chính xác là câu nói mà tôi vô tình nghe được ở đâu đó, trong tiếng hò reo khi mà Tâm Dược mới ghi bàn thắng, giữa dòng người đang đứng bật lên gào thét trong niềm vui sướng tột độ. Có gì đó, nghẹn lại, không thể diễn đạt thành lời. Đó là sự tự hào không giấu diếm vì bản lĩnh, tinh thần quật cường và thái độ hết mình vì môn thể thao vua từ họ, những cầu thủ tâm dược, đã chiến đấu cho đến những giây phút cuối cùng để màu áo đỏ bừng cháy. Và ngay cả khi đã thất bại, họ – chúng ta vẫn có quyền ngẩng cao đầu ở Mobi Bắc Hải như một hiện tượng mới xuất sắc trong giải đấu 2017 năm nay.
Suốt trận đấu cuối cùng, các cầu thủ của chúng ta liên tục dâng lên tìm kiếm cơ hội ở khung thành đối phương. Họ lao về phía trước như những cỗ xe tăng, những cơn lốc không có điểm dừng, tìm mọi cách tấn công vào lưới đối phương không biết mệt mỏi. Thần may mắn không mỉm cười, khả năng dứt điểm còn yếu, phòng thủ chưa sắc bén – quá nhiều lý do để bàn thắng không đến với chúng ta. Nhưng điều đó vẫn không khiến những chàng trai mặc áo đỏ nản lòng. Bất cứ khi nào đội tuyển Tâm Dược có bóng, CĐV lại ngay lập tức được thấy một màn triển khai tấn công trong chớp mắt. Những pha lên bóng nghẹt thở liên tiếp, những lần người xem phải đứng bật dậy để gào thét đến lạc giọng.
Đã có những giọt mồ hôi hạnh phúc và đầy hy vọng vì bàn thắng của tâm dược vào phút chót. Đã có những nụ cười, những cái ôm siết và những đôi tay giữ chặt lấy trái tim vì cảm xúc vỡ oà.
Thất bại – nhưng những giây phút thăng hoa, máu và mồ hơi đã đổ để mang những bàn thắng là điều đáng tự hào nhất mà Tâm Dược đã mang đến cho các cổ động viên. Chúng ta có quyền tự hào vì những gì đã diễn ra trên sân Mobi hôm nay, tự hào vì những cầu thủ đã chiến đấu đến cùng cho niềm tin của người hâm mộ.
Xin cảm ơn các anh, vì một trận đấu quả cảm, đáng nhớ, một trận đấu mà chúng tôi đã cười và khóc cùng các anh cho đến tận những phút cuối cùng. Chúng ta không chiến thắng, nhưng đã có một trận đấu tuyệt vời. Và hôm nay, như vậy là quá đủ cho những trái tim yêu bóng đá của Tâm Dược.
Giải Bóng Đá Hội Dược Sĩ Đại Học Dược Hà Nội Kv Phía Nam
Lần thứ VIII – 2017
P. Marketing